Tải xuống ứng dụng
39.7% 城市里的向阳院 / Chapter 187: 184、离开研究所的那一刻

Chương 187: 184、离开研究所的那一刻

按照钢厂干部调动的规矩,凡是新调动工作的干部在去新单位报到的当天,要继续回原单位上班,由新单位派人和车去原单位迎接,原单位的人欢送后派代表随车送到新单位,安顿好后算是完成程序。在这一迎一送中,充分体现了一种干部流动的合理性和正常性,也不至于有一种人走茶凉的感觉。

  因此,欧阳春第二天一早依旧早早去了研究所,先是把办公室的卫生仔细地收拾了一遍。

  由于马上要离开这间办公室了,在收拾卫生的时候,欧阳春左摸摸右看看,心中确实依依难舍。在这间办公室里,他一坐就是六七年,办公室里的每一件东西似乎都留有他的味道。

  欧阳春的动作很慢很轻,像是在小心地擦拭他的一段段记忆,又似乎很怕动作大了,不小心打碎了心中存留的某一个念想。

  由于来得太早,欧阳春收拾完卫生的时候,大楼里还没有人来上班,他稍事休息,便将收拾出来的东西装进纸箱。

  欧阳春的东西不多,仅仅装了两个纸箱,其余的东西他以后也用不上了,干脆全留给接他替担任所长职务的张军。

  张军是技术处的副处长,这次干部调整算是提拔使用的后轻干部,厂里安排张军接替欧阳春的工作,而不是副所长李剑,欧阳春虽然多少感到意外和突然,但知道这不是自己能决定了的事,也就不去多想了。

  欧阳春已于前两天与张军进行了工作交接,张军也和他一样,此时正在技术处等着研究所送欧阳春的人返回时一并把他迎接回来。

  欧阳春刚把箱子装好,大楼内渐渐开始热闹了起来,走廊里依旧像往常一样响起脚步声和彼此打招呼的声音,混杂着水池处传出来的“哗哗”投拖布的声音。

  欧阳春用胶带将纸箱封好,便静静地坐在座位上,听着走廊里熟悉得不能再熟悉的嘈杂声,他觉得这种声音真好听,像是一曲交响乐,此时听来,是那么让人痴迷和难忘。

  欧阳春的眼底慢慢热了起来,尽管升职的喜悦让他充满了期待,但和此时的心情比起来,他还是被这种离别的伤感撩拨得想哭。

  欧阳春不想过于伤心难过,仅仅是工作调动罢了,一切还都在,又都能见到。于是,他端起茶杯喝了一大口茶水,楞将慢慢上涌的泪水压了回去,这个时候,他才突然发现,他也是一个多愁善感的人,他从来没这么想过自己。

  八点一过,副所长李剑和吴春香便带着全所的人敲响了欧阳春的办公室。

  欧阳春急忙起身迎了过去,一边开门一边说到。

  “都来啦,快进来,快进来。”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C187
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập