Tải xuống ứng dụng
74.2% 走过那春天 / Chapter 301: 第二百九十七章 红色基因(二)

Chương 301: 第二百九十七章 红色基因(二)

两辆自行车风风火火溜进医院,陶晓伟急匆匆把车子往路边大王椰一靠,就直奔病房,刘江在后面紧追着。

  “秦飞鹏伤势怎么样?医生呢?医生怎么说?”陶晓伟急切的问。

  病房里静悄悄的,秦飞鸿一脸沮丧呆在窗前,空洞地看着窗外。覃光辉和张宏弓身在病床前安慰着病人。陶晓伟意识到情况不妙,他放轻脚步,走到两人身边,低声地问:

  “秦飞鹏,眼睛好点了吗?”

  秦飞鹏躺在病床上,右边脸上缠着一道道纱布,右眼被厚厚的纱布蒙着,边沿透着血痕,他痛苦地皱紧眉头,经历着难以忍受的钻心疼痛。听到陶晓伟的问话,他想抬头,可是什么都看不见,只好举起两手摸索着,着急地说:

  “晓伟哥,我眼睛看不见东西了,这都是河湾村伍大成害的,他就会偷袭,趁人不备的时候下手。这回我怎么办?我成瞎子了。”

  陶晓伟抓住他的手,安慰他:“这件事我知道了,你安心养伤,不要有思想负担,不管出什么事,我们村干部都替你做主,你配合医生把眼睛治好。现在医生技术很高明,什么药都有,我让他们尽全力给你治眼伤。”

  秦飞鹏担心地说:“可是,要是我眼睛治不好,眼瞎了,我这辈子就完……我……我不会放过河湾村人!”

  陶晓伟握紧他是手:

  “飞鹏,你不要激动,这样对眼睛不好。你静下心来养伤,什么事都不要考虑,你的事情我们村干一定替你处理好。你的任务就是安心养伤,听话!”

  秦飞鹏从他的手掌感到一股热到心底的力量,情绪放缓下来,点着头说:

  “嗯,我相信晓伟哥。”说完,疲惫地把两手平摊下来,呼吸也变得均匀起来。

  陶晓伟心疼地看他缠满纱布的半边脸,难过地摇摇头,鼻子一酸,眼睛像被什么刺了一样热辣辣的。他赶紧用手掌往脸上一抹,借机揩去眼泪,尽快恢复情绪,以探询的眼光看向覃光辉和张宏。两人脸上布满忧虑,为难地摇摇头。

  陶晓伟往走廊做了一个手势,故意大声对秦飞鹏说:

  “飞鹏,你好好休息。你放心,我们找医生下最好的药。”

  几个人走出廊道,陶晓伟急切地小声问:

  “医生怎么说?他……眼睛保得住吗?”

  覃光辉连忙回答道:

  “医生说,扁担戳得太正,力道不小,眼组织受伤严重,伤到了神经,恐怕很麻烦……”

  陶晓伟脸色凝重,他说:“你们照顾好他。刘江,我们找医生,务必保护飞鹏的眼睛。”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C301
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập