Tải xuống ứng dụng
43.73% 走过那春天 / Chapter 177: 第一百七十五章 输赢与我无关

Chương 177: 第一百七十五章 输赢与我无关

周杰三个人来精神了,大气不出,紧张不安地盯着滚转的篮球看。

  篮球转累了,速度慢下来,最后听话地落入球网。

  “又进了。陶晓华,加油!”孟茂虎子兴奋地叫,齐声呐喊助威。

  铁柱见篮球精彩投中,下意识举手想鼓掌,突然看到周杰脸色紧绷,一言不发,才发觉不对,两手僵在空中,很尴尬。

  篮板铁着脸,面无表情,呆呆地看陶晓华投篮。

  陶晓华连续投进两个篮球,信心大增,他暗暗提醒自己,沉住气,就按要领,看准篮圈,投球力量稳定果断。第三个球,他把力量运到手腕,平稳发力,投,球又进了。

  “啪啪啪!”孟茂和虎子高兴地跳起来,连连鼓掌。

  “继续加油!陶晓华,加油!”

  陶晓华继续冷静投篮,五个球一个不漏,全部投中。

  第一个回合,双方五比五,打了一个平手。

  周杰原以为篮球他占绝对优势,没想到第一回合让陶晓华追平。他心底冒起一丝不快,隐隐生出一些紧张。他极力控制自己,心里默念,我是球神,谁都别想赢我。

  第二个回合,还是周杰先投篮。

  他抬头看一眼太阳,太阳躲在云层后,只看到一片光影。阳光被云层过滤,不大,柔柔地晒在身上。还是没有风,气温高。周杰深吸一口气,额上渗出豆大的汗。

  他左手托起篮球,看准篮圈,准备投篮……

  一滴汗珠从眉毛掉落眼里,视线模糊,他停下手,用手背揉擦眼睛。举手,看准篮圈,再投……

  哎呀!心太急,力量用过头,篮球投高了,嘭一声,砸在篮板上,反弹回来,差点砸中他自己。

  不愧是球神,反应奇快,见篮球朝自己扑来,本能伸手接住。

  这个球竟然投不进?他懊恼地把球狠狠砸在地板上,篮球高高弹起,落下,往一边嘣嘣嘣弹跳而去,好像在嘲笑他。

  铁柱不满地说:“叫你沉住气,你急什么?你是球神,不用紧张。”

  周杰生气地说:“我怎么会紧张呢?都是那滴汗珠,弄得我眼睛模糊,影响我判断。”他暗暗给自己打气,镇定镇定……

  他接过铁柱扔过来的篮球,深吸一口气,运球沿着罚球圈转两圈,拿起球走到罚球线前,举手投篮。手有些颤抖,他犹豫了一下。见鬼,越说镇定,心里越不听话,他有点怀疑自己。他放下手,先停一停,吸气,举手再投。

  可能心里太想命中了,思想负担重,这次投篮,球又偏了。

  他气恼地看向陶晓华,仿佛看到他在得意地笑。

  哼哈二将失落地呆立一边,竟忘了替他捡球。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C177
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập