Tải xuống ứng dụng
32.43% 走过那春天 / Chapter 131: 第一百三十章 做主

Chương 131: 第一百三十章 做主

天刚麻麻亮,杜顺下厨房煮粥,他要赶在孩子们上学前把早餐做好。说是早餐,无非就煮一锅粥,炒一把萝卜咸菜,给孩子吃饱肚子好上学。

  他趁锅里的水没开,抓紧打开大门,到院门外搬些柴火。推开门栓,还没用力拉门,板门就吱呀一声自动开了,一团东西滚进屋里,摔倒地上。他吓一跳,以为是什么怪物,连忙闪到一旁。

  朦朦胧胧中,他看到一个人影,辨不清是谁。

  “你是谁?为什么靠在我家门上?”他紧张地问。

  二妞原先在门边上坐,不知不觉靠在门上睡着了。她艰难地从地上爬起来,说:“叔叔,是我。”可是声音干哑,含糊不清。杜顺听不出是谁,继续责问:

  “你是谁?在我家门口干什么?”

  二妞咽了咽口水,一字一顿地说:“叔叔,是我。”

  此时,太阳在东边山头钻出一半红通通的脸,染红周围一边云霞。屋外灰蒙蒙亮起来。

  杜顺听着声音,仔细再看,这才看出是儿子的对象陶家二闺女。

  “二妞,出什么事了?为什么不叫人开门?”杜顺一肚子狐疑,连珠炮地问。

  “叔叔,我靠门边想等一会儿,想不到迷迷糊糊睡着了。”二妞尴尬地笑笑,说。

  “阿志,二妞来咱家了。”杜顺大声喊儿子,然后担心地问,“就你一个人来?家里出什么事了?”

  二妞觉得委屈,鼻子一酸,眼泪簌簌落下。

  杜顺更慌了:“快跟叔叔说,家里出了什么事?”

  二妞不回答,嘀嘀地抽嗒着。

  “二妞,你来了。”杜恒志冲出来,看一眼她,急急地问:“你怎么了?谁欺负你?为什么哭?”

  二妞再忍不住了,不顾杜顺在一旁,哇一声哭出来。

  杜恒志焦急地说:“你倒是说话呀?谁欺负你了?”

  杜顺不安地说道:“先进屋里,进屋里再说。”

  二妞坐椅子上,哭得很伤心,话说得断断续续:“我爸妈……硬要给我说对象,不让我……和你来往。我不管……我就跟你一块……就是死……也要跟你在一起……”

  原来是这样,还以为陶家出什么大事情,杜顺吊着的心才放下来。

  杜恒志担心地说:“那你也不能够自己跑出来呀,你看天还没全亮,一人姑娘家在外面瞎跑,多危险。既然来了,就在这里吃午饭。”

  二妞擦干净眼泪,进厨房帮忙弄好早餐,让弟妹吃好上学。

  杜恒志帮父亲调好农药,二妞说要和他下甘蔗地里打虫,杜顺拦住,让儿子在家陪她,自己背起喷雾器就走。

  杜恒志看她红肿的眼,心疼地说:“有我在,你哭什么?”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C131
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập