Tải xuống ứng dụng
94% 渡魂灵 / Chapter 643: 361

Chương 643: 361

花容和项子喻就在南山的半山腰。一座中规中矩,二进二出。不大不小的小院子里居住。院子的走廊下挂着一个风铃。风一吹。叮咚作响。

  庭院之中有一颗桃花树。开了满树的桃花。格外好看。同长安那个院子里的桃花树相比。不分上下。四周种了一些项子喻草草。闲来没事的时候,便坐在庭院中。看着满院的花草。吹着和煦的微风。也是一种享受。

  李嬷嬷没有过来。花容让他留在长安。看着点公主还有小公主。毕竟他们两个也是李嬷嬷看着长大的。若是都离开了。难免会放心不下。至于汪直。也留在了宫中。辅佐,现在的太子殿下。没有一同前来。

  来了两个吓人两个丫鬟。照顾一下起居便已经是可以的了。神医寄情山水。但也不愿意与皇后和皇后娘娘独处一处。便在这山脚下,给他安排了个住处。若是有什么个万一也好,及时赶过来。那个地方花容去过一次。满院子的草药。有一些都说不上名字了。隔着老远便能闻到草药的香气。

  倒也是极为适合神医的。

  白天的时候。花容就作画。画以前的往事。画现在的景色。项子喻就坐在一旁弹琴吹笛。倒也是,琴瑟和鸣。若是有空闲的候。夫妻二人就。双双下的厨房。做一些精致的糕点来。倒也是,别有乐趣。

  来这儿的第二天。项子喻又去了那个寺庙。九千九百九十九层台阶。硬生生又走了一遍。头一次去是为了孩子和花容平安。这一次去。是为了同上天祈福。愿付出所有延长花容的寿命。

  但天命不可违。最终也是无功而返。

  花容,安慰他说。“人总会有一死的。只不过死得早和死的晚罢了。同上天涛了这么些年。我已经很满足了。和你相伴,这么多年,看着孩子们长大。已经足够了。所以啊!不必为我感到悲伤。”

  项子喻紧紧的搂住花容。哽咽了两声。红了眼眶。

  日子一天一天的过去。时不时便会有从长安飞来的书信。盛夏时节。太子公主。还有周斐然林欢。叶谦他们。都会拖家带口的,赶过来。过来凑凑热闹。

  有时候碰巧。这小小的院落倒是住不下这么多人了。最后没办法。只好将这小小的院子扩大了一番。才存下了这么多的人。

  转眼的功夫。又是一年春天。花容已经走不动路了。甚至疲惫的厉害。时常一睡就是一整天。看的项子喻心惊胆战的。生怕睡着睡着。就再也醒不过来了。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C643
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập