Tải xuống ứng dụng
74.7% 渡魂灵 / Chapter 511: 228

Chương 511: 228

“念容念煜。喊外祖父。”花容说。

  “别。别。”花钦撑着老迈的身体。咬着牙试图起身。“老夫给公主太子请安了。”

  “父亲。”花容叹了口气。上前搀扶。“都是自家人。也没有旁人在。用不着这些虚礼。父亲,你身子不好,就不必行礼了。”

  花钦摆摆手。“不,不,礼数不能废。即使没有旁人在。这礼数也不能放荒废。老夫还是要给公主太子行礼。”

  花容无奈地应了一声。招呼这两个孩子。同花钦亲近亲近。项念容性格活泼。早已经活蹦乱跳的扑进花沁的怀抱里。至于项念煜。沉稳一些。搬一个小凳子。坐在花钦身旁。旁边坐着的是花烨。

  +项念容同花钦撒娇。叽叽喳喳的说个不停。偶尔呢?项念煜。花烨。插上那么两句。逗的。花钦笑得合不笼嘴。

  “外祖父。”项念容说。“念容给你背诗好不好?念容,最近学了好多好多好多的诗。背诗给你听好不好?母后说。念容背诗的时候。最可爱。”

  花钦眉开眼笑。一个劲地迎合。“好。好啊!当然好。小公主会背什么诗?”

  项念容皱眉,想了想。“念容会被江南的诗。江南可采莲,莲叶何田田。鱼戏莲叶间,鱼戏莲叶东,鱼戏莲叶西,外祖父,念容背的可好?”

  “好好好。小公主背的好极了。”花钦笑道。“比起母后。小的时候可要好多了。你母后啊!小时候最不爱学习。整天调皮捣蛋的。最后连一两句诗都背不出来。、”

  花容不乐意的撇了撇嘴。“父亲。女儿都大了。你怎么还老是拿以前的事说呢?那都多小时候的事了。然后呢,不也是学诗了吗?女儿可是当年长安第一才女呢。”

  花钦轻哼一声。“那也是碰巧而已。谁还不知道?你有几把刷子?碰巧,那几个你都会罢了。倒不如小公主。瞧瞧。年纪才多大。就背了一口流利的诗。”

  花容不愿意。“父亲真是的。有了孙女就忘了女儿。什么叫碰巧?女儿那可是真才实学。可是有公认的。再说了。她背的那个。怎么能跟女儿的比?”

  项念容嚷嚷着。“母后。念容才多大。你怎么能和念容比较呢?羞不羞?”

  “是是是。”花钦赞同。“小公主说的是。多大的人了?还跟孩子一样,一般计较。”

  花容撇了下嘴。“那还不是父亲颠倒黑白。女儿小时候也没有那么顽皮。只不过不爱学习了而已。”

  “瞧瞧说真话了!”花钦笑道。“这可是你母母后说的。外祖父可没有颠倒黑白的意思。”

  “父亲。”花容嘟囔一声。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C511
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập