Tải xuống ứng dụng
66.52% 渡魂灵 / Chapter 455: 第一百七十二章

Chương 455: 第一百七十二章

对于花容的话,项子喻并不以为意,“怎么可能不草木皆兵呢?那个长安是谁?谁家的公子?花家的?父母双亲是何许人?听着有印象,却想不起来了。”

  花容边揉额头边回答,“花胭的儿子。十多岁了,也不大,长的确实不错,眉清目秀的,笑起来跟太阳一样温暖,为人落落大方,得体有礼,品性纯良,确实不错。”

  后头的话,项子喻没有听进去,一门心思只落在那“花胭”身上,“花胭不是你那个三姐吗?向来同你作对,待你也不好,她这个儿子......”

  花容蹙了蹙眉,叹了口气,打断了项子喻的话,纠正说,“李长安是李长安,花胭是花胭,又不是同一个人,不一样的,而且花胭不喜欢我是有理由的,当初她恨我母亲抢了她母亲的宠爱,这才不喜欢于我,父亲呢,对她也不在意,这才生了怨恨。

  但她没有什么坏心思,也不是坏到骨子里的人,即使后来我娘亲死了,父亲对我不管不问,她也不只不过捉弄我一些,不过我也没少捉弄她,也算是扯平了。

  现如今,她过的不好,但幸好,她这个孩子很不错,没有继承他父亲的坏习,确实是个好苗子。”

  项子喻哼了两声,替花容揉额头,“知人知面不知心,说不定那都是表现出来的,希望在你面前讨个好彩头,谁知道究竟如何?毕竟有那样个父亲。”

  关于江南发生的事,项子喻知道的也不少,关于花子豪还有花胭的夫君的事他都知道一些,所以才对李长安不放心。

  “好了!”

  花容的语气有些发沉,“谁也不能决定自己有怎么样的父母,我确实觉得那个李长安不错,在年轻小辈中,除了花烨便是他。而且,淮南,他救过念容。我们得感恩。”

  话音一落,项子喻便不说话了。

  心里头的敌意一瞬间少了不少,确实,他救过念容,不争的事实,应该感恩,而不是充满敌意。

  “知道了。那......”

  默了两秒,又问,“那他过来吗?”

  花容想了想说,“应该过来吧,念容也有些想念,倒不如趁这个机会,让那些孩子都过来,宫里头也能热闹些。”

  一听见都过来,项子喻的脸色便好了很多,“念容那个小丫头肯定高兴极了。”

  花容笑了笑,“她高兴就好。”

  吃过了饭。花容和项子喻便陪着项念容掷壶,下棋,蹴鞠,但凡能够比试的游戏都玩了一遍。输了就在脸上画上一道。

  几轮下来,项子喻已经成了一个大花脸,左一道右一道的,毫无章法可寻。

  花容和项念容脸上也添了彩头,脸颊处画着叉叉和小花。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C455
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập