Tải xuống ứng dụng
54.53% 渡魂灵 / Chapter 373: 第九十章

Chương 373: 第九十章

“末将参见皇后娘娘。”

  周斐然想了想,还是勒马,下来行礼。

  花容摆摆手,“免礼。周将军这是......”

  周斐然直起身来,“回家。”

  花容“哦”了一声,看了眼身边已经眼睛长在周斐然身上的林欢,赶忙让周斐然离开,生怕再看一下,情不自禁。

  “那个......快点回去吧,周伯母挺惦记着你的。”

  周斐然“嗯”了声,福福身子,行礼告辞。

  刚飞身上马准备离开。

  林欢情不自禁的上前半步,大脑一片空白只是瞧见周斐然离开,忍不住跟上去,就像是被什么牵引着一样。

  花容一惊,连忙拉扯住林欢,把她往后拽。

  “干什么?!”

  林欢没有吱声,目送着周斐然离开,直到没了踪影才回过神来。

  满是羞涩和愧疚的唤了一声,“小姨。”

  花容扶额,力不从心,“欢儿......小姨...算了算了。”

  实在说不出口,已经说的太多太多,再说都是累赘多余。

  “逛的差不多了,回去吧。”

  林欢小声的应了句,蹑手蹑脚的跟在花容身后上了马车,往皇宫驶去。

  马车里安静的出奇,花容头疼的揉着太阳穴,连说话都觉得没有力气。

  林欢沉默的坐在一旁,满脸的愧疚,半晌,小心翼翼的问,“小姨,生欢儿的气了?”

  “没有。”花容摇摇头,“小姨是心疼你。”

  林欢鼻子酸了酸,声音哽咽起来,“小姨......对不起...”

  花容一听,忍不住心疼起来,“傻孩子,说不什么对不起呢?”

  林欢抽泣,“是欢儿对不起小姨,欢儿知道小姨是为了欢儿好,可是欢儿一看到他就忍不住......忍不住上前,忍不住靠近...对不起......真的很对不起...”

  花容的心跟着抽搐两下,摸摸林欢的头,“没什么好对不起的,你没有对不起小姨,毕竟喜欢一个人都是忍不住的,你不说,眼睛也会流露,行动也会表达。小姨不怪你,小姨只是希望你......”

  制止的话在喉咙处百转千回,到了嘴边还换成了比较委婉的劝说。

  “希望你......能幸福。”

  幸福有很多种,不和自己喜欢的人在一起,不一定会幸福,但是和不喜欢自己的人在一起,一定不会幸福。

  她的欢儿阿,一定要幸福。

  林欢瞬间泪眼汪汪,痛哭不止,“可是......欢儿喜欢他...”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C373
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập