Tải xuống ứng dụng
34.21% 渡魂灵 / Chapter 234: 第一百五十章

Chương 234: 第一百五十章

晕染的红木牌挂在古树枝上,上头写了一句话,第一次没有带花煜这个名字的话,短短七个字,“守得云开见月明。”

  花容不知道这句话合不合适,但她已经想不到别的了,健康,平安,快乐。这些对于项舒雅来说太浮于表面,似乎也只有这句最为合适,守得云开见月明,虽然不知道何为月明,但花容却依旧固执的写下,像是给自己一个期许。

  项舒雅的牌子没有写字,就那样孤零零的挂在枝头上,她不知道该写些什么,索性什么都没写,反正人生的苦难已经这么多了,神灵想给些什么就给些什么吧,她已经没有什么不能接受的。

  好的,她欣然接受,坏的,她泰然处之。

  临别的时候,项舒雅没有同花容一起离开,固执的想回到厢房去,跪着拜佛,似乎那是她唯一求得平静的地方,一入繁世,她的心里就乱糟糟的难受。

  花容劝解了几句,见项舒雅不为所动,便只能作罢,约定着时不时过来看看她。便回了宫。

  “小姐……郡主她没回来?”早早侯在宫门口的华露往花容身后张望,有些迟疑的问道。

  花容“嗯”了声,点点头,“她入不了这凡尘俗世,难受。”

  华露失落的低垂着眉眼,明白花容的意思,回到长安怕是又想起那些伤心事,既然忘不掉,索性眼不见为净。

  “小姐……”华露想起什么,欢喜道:“皇上来信,已经攻下齐国,不日启程返回。”

  “真的?!”花容哭丧的脸也沾染些喜色,伸手轻轻摸了摸小腹,“宝宝,你父皇马上就要回来了,高不高兴?”

  “小姐。他怎么说的?”

  花容皱了皱眉头,捂着小腹,抬眸露出欣喜的笑容,“露儿,他踢我了!”

  “真的!!”华露惊呼着,连忙蹲下身子附在花容的小腹上听一听,“小姐!真的有哎!”

  忽然,华露腾地站起身来,警惕的四周环顾一眼。

  “怎么了?”花容瞧着华露这幅模样,有些惊讶。

  华露皱了皱眉头,摸了摸后背,摇了摇头,“没什么,就是突然觉得后背发凉。好像有人在盯着这边似得。”

  华露话音一落,花容瞬间捂住小腹,紧张的四周查看,确定四下无人后,方才松了口气,缓和了神色,“没人啊,会不会是你昨晚没休息好?”

  华露揉了揉太阳穴,“不知道,可能吧,对了,长公主今日来了,还在里头等着小姐呢!”

  “长公主?”花容惊讶了半分,显得有些措手不及,“那我们快进去吧。”

  “嗯……”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C234
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập