Tải xuống ứng dụng
26.9% 渡魂灵 / Chapter 184: 第一百章

Chương 184: 第一百章

涂山前脚刚回花府,项舒雅后脚就跟了过来。华露总是打趣道,跟个狗皮膏药似的,不过,项舒雅并不同意华露的说法,按照她的话来说,她只是过来找花容的,顺便过来看看涂山,嗯...确实只是“顺便。”

  “你要喝茶吗?今年的龙井,甘醇爽口,要不要尝尝?”项舒雅捧着一杯茶站在涂山床前,讨好似的的说。

  涂山淡淡的看了项舒雅一眼,摇摇头,“不用了。”说罢,便看向手中的书。

  项舒雅失落的“哦”了一声,怏怏的坐在一旁看着涂山发呆。

  ......

  “当当!”项舒雅从屋外跑进来,大汗淋漓的捧着一盒糕点,“这是漱芳斋的糕点,特别好吃,我和花容都喜欢吃她们家的糕点,要不要尝尝?”

  涂山抬眉看了项舒雅一眼,“不了,你和容儿吃吧。”

  “没事,我买了很多很多,这盒是特意给你的。”项舒雅摇摇头,扬起一抹灿烂的笑容,心里头一个劲的祈祷着赶快接受吧。

  涂山“嗯”了一声,说了句“我不饿”便投入书中,两耳不闻窗外事。

  项舒雅讪讪的将糕盒放在桌上,叮嘱一句“要是饿了一定要吃哦。”然后便坐在那手托着腮发呆。

  ......

  “将将。”项舒雅迈着欢快的步子走来,手里头捧着一碟水果,“这是时令水果,挺难买到的,桃子,葡萄,苹果,还有橘子,你想吃哪个?我都洗好了!”

  涂山连头都没有抬,随口应了声,“不了。”

  项舒雅扁着嘴,将失落的情绪悉数收敛,笑容不减道:“尝尝嘛,太医说,多吃点水果对身体好。”

  “不了。”涂山淡淡的回到。

  “哦...”项舒雅低垂着眉眼,怏怏的做到一旁,慢吞吞的吃了起来,愤愤暗想:你不吃我吃!哼!

  ......

  花容失明,华露便一直要跟着照顾;这几日,军营那边有事要忙,所以花煜白日里并不怎么在家;至于老管家,一个七八十岁,走起路来都有些颤颤悠悠的老大爷,只能看门,照顾病人这种活计忙不过来。

  所以花煜做主买了个小厮,叫清寿,人如其名,清瘦清瘦的,看上去挺机灵的,花煜本来不想要,觉得太瘦了,难以扶的动涂山,谁知清寿直接露了一手,单手扛起一个大麻袋,花煜这才要了他。

  他在花府的工作很简单,虽说是买来的小厮,但主要的便是照顾涂山,至于旁的一般都不需要他做,可惜,刚来没两天,清寿便觉得自己马上就要失业了。

  “清寿,水。”涂山捧着一卷书,眼皮也不抬的对着墙边候着的清寿吩咐道。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C184
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập