Tải xuống ứng dụng
21.49% 渡魂灵 / Chapter 147: 第六十三章

Chương 147: 第六十三章

姚晓荷怔怔的看项舒雅,瞳孔中满是悔恨,如果……那日她听从花容的告诫,没有生事一切会不会就不一样了?

  可是她那个时候气盛,心口堵着一口气,同样是庶女,凭什么?!可是现在她真的后悔了,真的。

  “我错……”

  姚晓荷话还没有说完,便被项舒雅一巴掌甩开,“晚了……一切都晚了,你现在就好好祈祷花容能够早日醒来,否则长公主饶过你,我也不会放了你!”

  “我会的,我会的……”姚晓荷哭喊着抱着项舒雅的小腿,匍匐在她的脚下,低贱的如同一只随手可以掐死的蚂蚁,若是往日,姚晓荷定然弃之以鄙,自己虽然身份不如项舒雅尊贵,但也好歹是官家的小姐,怎会如此?

  可是现在姚晓荷什么都顾不得了,只能紧紧抓住眼前的救命稻草,就像落水的那天,紧紧抓住,她们这些人何尝没有去过长公主府?但从未进去过,大门紧紧关着,谁也进不去。

  “我求求你,求求你了,我真的知道错了!我不求你放过我,但请你一定要放过我小娘,我小娘,她是无辜的,要是去了老宅我们一定活不下去的!”

  项舒雅居高临下,冷眼旁观,若是平时,兴许自己还会一时心软,可现在只觉得痛恨,觉得只是一个笑话,别说怜悯,连心软的感觉都没有。

  “你一句错了,花容就能醒过来吗?!你知不知道,太医说她可能永远都醒不过来了?!你知道吗?她笑起来的时候,眼睛里像是蕴藏了星辰大海,她会骑马射箭,比那些公子哥都厉害,她会吟诗作画,她还那么漂亮,你拿什么来换?!一句对不起吗?我杀了你,跟你说一句对不起,你会原谅我吗?

  你知不知道,她是我唯一的朋友!唯一的朋友,你们呢?!就这么轻易的毁了!那天在湖边,本来一切都可以不会发生的,可是你们却非要我们死,是你们,对,当然还有我,我们一起害死了她!谁也别想逃!滚开!”

  项舒雅一脚踢开姚晓荷,毫不留情,任由姚晓荷哭闹着,也绝不怜悯,刚走了几步忽然想起什么,转身冷冷道:“如果你是为了自己和你小娘而忏悔的话,那就赶紧滚开,不要恶心人!你若是真的后悔,就会自己的所作所为而忏悔吧!还有...不知道你有没有发现,每次都是你们先挑事,而我们却从没有先招惹你们,所以...如今的下场怨不得谁。”

  说完,便带着丫鬟快步离开,她真的一秒都不想在这停留,姚晓荷的悔恨只会让她感觉到恶心,非常的恶心。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C147
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập