Tải xuống ứng dụng
59.62% 谁让我是灵草呢 / Chapter 96: 第九十六章 圣城

Chương 96: 第九十六章 圣城

仅是听到名称,叶向阳就已经有了各种脑补。

  什么是圣城?

  在他的想象里,应该是大佬遍地走,大能多如狗的城市。

  在这种地方行走,需要异常的小心翼翼,不能有任何的莽撞,不然指不定就撞到某位行人,而后抬头想要微笑道歉时,就发现这是位长老境界的高手。

  然后周围的店铺,也绝不应该是简单店铺,什么圣地的赌石坊、有着圣女、神女的万芳阁楼,或者龙血凤骨为菜单的酒楼等等。

  这些高逼格的东西,应该都存在才对。

  而其城市的本体,咋样也得一眼看不到多长才对。

  不要求悬浮在空中什么的,最起码要够恢弘吧?

  不然怎么担得起‘圣城’二字呢?

  就这样,在叶向阳还未见到圣城之前,就已经在脑海中构造了自己想象中的,无与伦比的城市。

  就是不知道在看见后,现实会与他想象的差距多大。

  而伴随着圣女所说的就快离开雪地,在逐渐的前进当中,叶向阳也是察觉到了雪花飘落的在越来越少,眼前的可见距离也逐渐变远。

  到了最后,雪花彻底停止,天空不再飘落下洁白的雪,而眼前也是豁然开朗,只有巍峨的高山屹立在前方。

  走出来了!

  叶向阳回头,看向那无垠的雪地,内心略微不舍,可更多的还是放松和开心,终于走出了这个地方,距离圣女所说的圣女,应该已经不远了!

  他朝前方遥遥看去,却惊愕的张了大嘴。

  城呢?说好的圣城就在不远处呢?

  叶向阳看向圣女,目光中有些怀疑,怎么圣女小姐姐也这样忽悠人呢。

  前方即便有群山阻拦,但他们也在很高处,从这里眺望下去,别说城了,连个人影都没看见。

  这就是所谓的,离城市不远了吗?

  叶向阳内心深深的幽怨,内心的期盼都失去了很多。

  他可怜兮兮的,连带着小狐狸一起,都有这种情绪弥漫。

  圣女自然是察觉到了,抱着歉意的一笑,“其实我没有说错,圣城离这里真的不远了。”

  “穿过前方的那座险崖,再走不远便能看见圣城,相比较我们出发到圣地的距离,已经是很近了。”

  原来是相对的距离。

  叶向阳一下就明白了,不过内心还是很受伤。

  被骗了,哼。

  不过如果穿过那道险崖之后,就能看见圣城的话,也不是不能原谅。

  叶向阳内心戏很充足,却见得圣女突然间偏头过来,对他轻轻一笑,让他浑身上下都红透了,内心的各种戏,在瞬间全都化为了十足的尴尬。

  ‘她该不会知道我在想什么吧?’


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C96
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập