Tải xuống ứng dụng
56.57% 光纪流年之阿雅我等你 / Chapter 297: 第300章 离开2

Chương 297: 第300章 离开2

两人很是默契。

  几乎是你点的我爱吃的菜,我点的你爱吃的菜。

  这一顿饭,吃得很慢,也有几分沉重。

  吃饭的时候,两个人谁都没有没有多说话。

  阿雅眼眶之中,眼泪在打转儿。

  她强忍着眼泪,只低头吃着饭。

  程皓然的眼睛里,满是无奈,不知道说什么好。

  本来,他觉得,终于距离了自己的梦想,近了一步。他其实,是想庆祝一番的。

  他当然也知道,阿雅对于他的离开,会不高兴。

  他何尝,不因为这件事情,而感到难过?

  他多么希望,阿雅能一直陪伴在他身边。

  或者说,他多么希望自己,能够一直陪伴在她的身边。

  然而,这样的与梦想接近的机会,他怎么甘心,就这样放弃?

  内心之中,他的感情,是十分复杂的。

  他知道,阿雅会感到难过。正如他内心的难过一般。

  另一方面,他也希望,自己能够被她理解。或许,很多年后,她会知道,他所做的这一切,都是为了她。

  现在的生活,是眼下的这个样子。

  未来的路,会变成什么样呢?

  不知道,也不清楚。

  他唯一的希望,便是两年后回来,他还能这样,坐在阿雅的身边。

  两年的时间,对于一个女生来说,似乎,是很长的时间了。

  他有点儿忐忑。

  也有点儿害怕。

  两年,还是太长了呀!

  沉默着吃完了这顿饭,程皓然给阿雅倒了一杯果汁。

  是橙汁。

  橙黄色的颜色,带着明媚的味道。而他,真希望,阿雅的心,一直都可以,这样地明媚。

  “阿雅,你会读研吗?”程皓然忽而问道。

  阿雅点点头,道:“当然了,怎么忽然问起这个?”

  程皓然忽而低头。

  女孩的眼睛,闪烁着星辰一样的光芒。

  “阿雅,要是两年后我回来了,找不到你了,怎么办?”

  阿雅笑道:“开什么玩笑?!我都还怕你,两年后回来之后,再也不认识我了呢?!”

  程皓然因为这句话,而笑了出来。

  两人都互相对望着,相视而笑。

  两个人心中,都有着同样的担心。

  “我等你回来。”女孩的声音,宛如天籁。

  当考试结束的铃声响起,阿雅才放下了笔。

  这是在英语四级的考试的考场。

  她听着教室里的老师的指令,将试卷放好之后,拿着自己的文具,挤进了熙熙攘攘之中。

  下楼的人很多。

  很多很多。几乎都找不到地方下脚的那种。

  她低下头,走得很慢。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C297
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập