Tải xuống ứng dụng
90.18% 而立不惑年 / Chapter 597: 第596章:用生命签的字

Chương 597: 第596章:用生命签的字

胡涛用画这个字形容宝昌的签字一点都不为过。

  小小的签字单子上,歪歪扭扭的写着名字跟一个数字。

  就像是一个初学幼儿拿着画笔画出的涂鸦一样,强看出来是个名字。

  “医生,当时娃还说啥了没有?”

  张主任想了想张开嘴要说啥,后来考虑到李福祥现在的情况,闭嘴摇了摇头。

  “没有了,对了李先生,您要是觉得我们给伤者做的手术有不妥之处,您可以拿着照片跟着诊断书去各大医院打听一下,另外我们当时手术的时候还留了录像,都可以给你拿去用。”

  李福祥知道医生的这些话,潜意识里说的是什么,起身对着医生摇了摇头:“俺现在能去看看娃吗?”

  张主任看看院长,又看向陈医生:“陈医生,你带着伤者家属下去安排安排。”

  *

  家里,宝莲跟着宝吉只能窝在家里不停的哭泣,却无能为力。

  晚上宝吉还要去喂兔子。

  宝莲跟着宝吉一起走到了养殖大棚。

  兄妹两个人喂着喂着都哭了起来。

  特别是宝吉,气的把手里喂兔子的东西摔倒了地上,自己则蹲下抹起了眼泪:“咋会变成了这样,宝昌咋会没腿了,这一趟还没有回来咋就变成了这样。”

  宝莲看着宝吉,自己何尝不是这么想的,为啥老天爷回对他们家宝昌这样的不公平。

  司逸看到宝昌跟着宝莲喂兔子还没有回来,抱着孩子找了过来。

  “宝莲,跟着宝吉赶紧回去吃饭去。”

  两人哪里还有吃饭的心思,满脑子都是宝昌截肢的事情。

  不敢想,不敢问,不敢承认。

  “宝吉,跟你姐去吃饭去,越是这个时候,越是要吃饭,听到了没有?”司逸说着。

  怀里的女儿像是知道家里发生了什么事情一样,也是时不时的哭哭啼啼,哄也不好哄。

  “宝莲,你还有孩子呢,你千万别倒下了,娃还小。”

  司逸这话听着有点自私,可是孩子太小了,又吃的母乳,宝莲要是倒下了,孩子就没有了粮食。

  在司逸的坚持下,宝吉跟着宝莲一起回家,俩人简单的喝了几口小米粥。

  其它的实在吃不下。

  下午,李福英不知道怎么听到了风声,慌慌张张的赶了过来。

  宝莲跟着宝吉看到李福英的那一刻,眼泪哗哗的溜了下来。

  “大姑!”宝莲喊到,就好像没有依靠的孩子一下子找到了家长,哭的没完没了。

  宝吉也坐在一旁掉眼泪。

  李福英看倒宝莲跟着宝吉流泪,也跟着哭了起来。

  “你们俩,发生这么大的事情,居然谁也没有跟俺说。”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C597
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập