Tải xuống ứng dụng
32.62% 而立不惑年 / Chapter 216: 第215章:理想很丰富

Chương 216: 第215章:理想很丰富

忙忙碌碌,碌碌忙不停,不知不觉大半个秋天慢慢的过完了。

  李福祥跟着李福林连同李英杰派来的司机三个人,开着农机把方圆几里地的庄稼地犁了个大概。

  剩下的没有犁的地,除了一些不舍的花钱用牲口犁的,便是准备明年开春翻地的时候一起犁地。

  “哎呀,终于可以猫冬了!”

  收拾好工具,关上车库大门,李福祥美滋滋的回了家。

  虽说农机没有让他大富大贵,但也够他跟着孩子正常的日开销,够他养家糊口。

  回到家之后,李福祥好好吃了一顿包饭,躺在床上睡了一个饱觉。

  把前几日里起早贪黑的乏累一股脑的全部睡了过来。

  “福祥,起床吃饭了,醒醒,吃饭了,福祥……”

  鲍文芳做饭好走进卧室,看到李福祥坐在床上发呆,愣是吓了一跳:“福祥,你干嘛呢?福祥,福祥?”

  坐在床头的李福祥听到鲍文芳叫他,回神从床上弹了起来。

  看着媳妇儿嘿嘿一笑:“刚才你叫俺了啊?”

  “是啊,叫了你好几声,你都没反应,你干啥呢?躺在那床上,眼睛直勾勾的看着一处,差点把俺吓死!”

  鲍文芳想起刚才进卧室时李福祥那样呆泄的神情,心里还有些余悸。

  她还以为自己的男人睡一觉醒过来中邪了,那样呆呆傻傻的目光毫无神采。

  李福祥眯眼嘿嘿一笑:“瞅瞅你那小心眼儿吧,俺只不过在想事情,想的有些入迷了,你以为俺咋滴了?”

  “想事情想的入迷了?”鲍文芳听了李福祥的话,转脸再次看向李福祥:“没发烧吧?有啥事情能让人想的这般入迷?难道是想到自己挣钱了?”

  鲍文芳追问,伸手在李福祥的脑门子摸了摸:“这也没有发烧啊?”

  伸手扶掉脑门处的手,李福祥眼睛一翻,白了一眼鲍文芳:“你这个婆娘,就不能想你男人点儿好吗?”两个人说说笑笑向厨房走去。

  吃完饭,鲍文芳洗碗收拾厨房,李福祥坐在饭桌前,又想起刚才在屋里想到的事情。

  “文芳,眼瞅着冬天来了,这农机也不能犁地挣钱了,你说咱们是不是应该整点啥做,要不然这一冬不能老是吃老本啊?”

  “那你想好做啥了吗?”鲍文芳边洗碗,边随口问了一声。

  并没有把李福祥的话放在心上。

  因为在她的心里,也有着心事儿盘着她的心。

  “俺刚才想好了,俺想着在家里养点啥!”

  “啥?”鲍文芳停下手里的活计回头看向李福祥:“你想养啥?”

  “猪,或者兔子!”李福祥到。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C216
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập