Dục đưa cô đưa về nhà, trước khi xuống xe, Lăng Tử Mạt quay đầu lại, nhìn thẳng vào đôi mắt tà khí của anh.
"Em muốn đưa anh về ra mắt ba mẹ, anh có rảnh không?"
Nhà cô ở Tân thành, bên này chỉ là nhà cũ cô và mẹ tạm thời ở mấy năm mà thôi.
Dục duỗi tay sủng nịch xoa xoa đầu cô: "Đi gặp Nhạc phụ, Nhạc mẫu anh đương nhiên rảnh rỗi!"
Chỉ cần là chuyện có quan hệ với cô, anh lúc nào cũng rảnh.
Lăng Tử Mạt cười cười, ở trước mặt Dục, cô vĩnh viễn có thể tùy hứng, không cần làm những điều mà mình không thích, loại cảm giác được sủng ái như thế này, thật ra cũng không tệ lắm.
"Vậy em xuống xe, anh tới công ty nhớ lái xe cẩn thận một chút."
Dục híp mắt cười, được vợ mình quan tâm, quả thực rất ấm áp.
Nhìn cô chậm rãi vào trong, anh quay xe rời khỏi.
Lăng Tử Mạt tựa lưng vào cửa cổng, hít sâu một hơi, cô kết hôn, thật sự đã kết hôn.