Cô rút tay mình lại, đi theo bên người cậu.
"Anh muốn mua quà gì?"
Lâm Sơ Tâm chủ động hỏi, nghĩ đến sau này không cần phải gặp cậu ta nữa, liền vô cùng vui vẻ.
Lệ Cảnh Hàn đưa cô tới một gian hàng, chỉ cái ví tiền.
"Mẹ tôi rất thích đồ của nhà thiết kế này, cô chọn một cái để tặng cho bà ấy đi."
Lâm Sơ Tâm ở quầy bán ví đi dạo, mỗi lần cầm lên thấy giá trên năm con số lại nhanh chóng bỏ xuống.
Này cũng quá đắt đi? Không phải chỉ là da thôi sao? Chỉ là mấy bức vẽ tay thôi sao, sao đắt như vậy?
Cô mua không nổi vì thế trợn mắt nhìn người đàn ông bên cạnh.
"Anh mua hay tôi mua vậy?"
Nếu là cô mua vậy thì cần đổi cửa hàng rồi.
Lệ Cảnh Hàn cười lạnh: "Cô chọn, tôi mua."
Nghe thấy vậy, cô nhanh chóng cầm chiếc đắt nhất lên, cô cảm thấy hoa văn cũng rất đẹp, một cành hoa mai màu xanh lục, rất độc đáo.
Lệ Cảnh Hàn nhìn thoáng qua, ánh mắt cô cũng không tệ lắm, mẹ chắc hẳn sẽ thích.