Nam Cung Ngạo khẽ cười một tiếng, đôi mắt phát sáng như một tên thợ săn.
"Cậu cứ đi đi, kế tiếp chúng ta chỉ cần xem mọi chuyện sẽ tiếp diễn thế nào thôi."
Nam Cung Ngạo cúp máy điện thoại, tựa vào chiếc ghế lớn, nghĩ đến những gì mình đã làm với Tiểu Phó. Kế tiếp anh sẽ làm cho Long gia ngày càng thảm hại, họ sẽ quay trở về với hai bàn tay trắng.
. . . . . . . . .
Long Thiên Vũ trở về văn phòng, cô ngồi trước bàn của Long Thiên Mặc, vẻ mặt lúc mới bước vào văn phòng đã hoàn toàn suy sụp.
Cô hiện tại cảm thấy rất hối hận, hối hận vì đã quá dễ dàng tin tưởng Nam Cung Ngạo, đều do chính mình quá ham muốn vẻ đẹp của anh ta, khiến cho bây giờ phải nhận kết cục như vậy.
Vừa mới nhìn vẻ mặt của giám đốc tài chính, đã biết tài khoản của công ty đã sắp hết tiền.
Ánh mắt của cô đột nhiên dừng lại ở một bức ảnh đặt trên bàn, cô đưa tay qua cầm lấy nó.
"Người này sao có điểm giống Lương Mộc Tình?"