Nam Cung mắt thấy một hàng năm chiếc xe của Nam Cung gia, sau đó ôm lấy Lương Tử Hành, nắm tay Lương Mộc Tình đi về phía xe của mình.
Lương Mộc Tình có chút ngượng ngùng nhìn mắt Nam thúc, bọn họ tới đón anh, lại không đón được, trở về nhất định sẽ bị lão thái gia mắng.
Cô bị anh nhét vào trong xe, Tiểu Hành cùng anh lần lượt lên xe. Tư thế hai người ngồi giống hệt nhau, ngồi thẳng tắp, hai tay đặt trên đầu gối. Lương Mộc Tình lúc này mới phát hiện, cái gì gọi là huyết mạch tương liên.
Tuy rằng bọn họ chưa từng gặp mặt nhau, nhưng là những điểm rất nhỏ lại giống nhau như đúc.
Lương Mộc Tình vẫn quay đầu nhìn ra phong cảnh bên ngoài, có những cảnh vật càng ngày càng quen thuộc, trí nhớ trước kia lại ùa về càng rõ ràng.
Lương Tử Hành tựa người trên người của cô: "Mẹ. . . . . ."
Lương Mộc Tình mới quay mặt lại, nhìn thấy thằng bé có vẻ rất mệt mỏi, vì thế ôm vai nó.
"Ngủ đi."