Lương Mộc Hạo nở nụ cười: "Cậu nhớ rồi, Tiểu Hành, con nhớ phải chăm sóc tốt cho mẹ đấy!"
Lương Mộc Tình là người mà Lương gia sủng ái cùng yêu thương nhất, Tiểu Hành tuy chỉ là một cậu nhóc, nhưng cũng rất sủng Lương Mộc Tình.
"Anh, em cũng không còn là trẻ con nữa?"
Cô tủm tỉm cười xoa đầu Lương Tử: "Em sẽ chăm sóc tốt cho Tiểu Hành."
Lương Mộc Hạo vẫn có chút lo lắng: "Nếu không, anh bảo trợ lý qua đây đi cùng hai người."
Lương Mộc Tình bị xem thường, đáy lòng thật sự rất áy náy. Nhiều năm như vậy rồi, đều là bọn họ hết lòng quan tâm cô. Còn trước kia là Nam Cung Ngạo chiếu cố cô, hình như những lúc cô dựa vào chính mình thực sự rất ít.
"Không cần đâu anh, Tiểu Hành, chúng ta đi vào thôi."
Cô dắt Lương Tử vào vườn bách thú, đây là lần đầu tiên Lương Tử được đi riêng với Lương Mộc Tình nên cậu nhóc cực kỳ vui vẻ. Cậu nhóc vẫn nắm chặt lấy tay cô, bởi vì bây giờ là cuối tuần, nên có rất nhiều người.