Bằng kinh nghiệm nhiều năm, cô ta nghĩ chỉ cần nói như vậy, chắc chắn Mạc Thanh Yên sẽ lập tức xù lông, hoặc cô ta sẽ bỏ đi, cũng có thể là sẽ nổi giận.
Bất kể là kết quả nào, đối với cô ta đều có lợi.
Mạc Thanh Yên lạnh lùng câu môi, lần đầu tiên cô gặp một nữ nhân mặt dày như thế. Cô nắm chặt cà vạt của Lệ Đình Tuyệt, kéo anh lướt qua Giản Vân Đóa đi về phía cô.
Lông mày Lệ Đình Tuyệt hơi nhíu lại, mặc cho cô kéo, đi tới trước mặt Giản Vân Đóa.
"Lệ Đình Tuyệt, anh nói tôi có nên tin cô ta không?"
Vừa dứt lời, cô quay lại lạnh lùng nhìn Giản Vân Đóa: " Giản tiểu thư, bức ảnh chụp tối hôm qua vì sao lại không có tôi?"
Một câu đơn giản thế lại khiến Giản Vân Đóa biến sắc, cô ta nháy nháy mặt: "Điều này làm sao tôi biết? Là do đám nhà báo chụp lén, sau đó nhắm mắt viết báo, chúng tôi là minh tinh, làm sao có thể điều khiển được người khác viết gì?"