Lăng Họa cảm thấy không thích hợp, vì thế đi ra chỗ Mạc Thanh Yên.
"Tiểu Yên, hai người kia không ai chịu nhường ai, cảm giác có chút không thích hợp."
Mạc Thanh Yên cùng Trần Bang Thiển nhìn về phía hai nam nhân kia, sau đó nháy mắt, cùng nhau bước ra ra phía trước.
Các cô kiêu ngạo đẩy hai người một chút: "Các người là tới gây chuyện sao?"
Khí thế đặc biệt cường đại, đẩy bọn họ sức cũng rất lớn.
"Không phải, chúng ta tới mua tranh."
Hai người đều là do chủ nhân mình gửi gắm, cần phải mua được bức họa này, cho nên mới sẽ kiêu ngạo như thế.
Mạc Thanh Yên nghĩ nghĩ: "Tranh này là do tôi vẽ, tôi không bán, các người đi đi."
Rõ ràng là triển lãm tranh của Lăng Họa, cô lại giọng khách át giọng chủ, cho nên cô quyết định không bán, dù sao cũng không giá trị nghệ thuật gì.
Hai nam nhân có chút khó xử, nhưng thấy Mạc Thanh Yên, hai người cũng không dám đắc tội, vì thế lên tiếng.
"Mạc tiểu thư, hẹn gặp lại!"