Mạc Thanh Yên không biết làm sao chỉ có thể ngồi xuống ăn bữa sáng, cố ý ăn thật chậm, lúc Lạc Mục nhìn đồng hồ lần thứ ba, cô trực tiếp bị hắn xách lên.
"Đi thôi!"
Mạc Thanh Yên cảm thấy người nam nhân này, có mà cả đời cũng không tìm được vợ, cmn quá bạo lực, tay sắp bị hắn bóp gãy.
Lạc lão thái thái vui vẻ nhắc nhở: "Đối xử với Tiểu Yên tốt một chút, con bé đang có thai."
Ra khỏi nhà ăn, Mạc Thanh Yên rút tay lại, mà Lạc Mục lại hừ lạnh một tiếng.
"Mạc Thanh Yên, cô thật sự rất muốn sinh hài tử sao! Tôi sẽ thỏa mãn yêu cầu này của cô!"
Nghe được lời hắn nói, Mạc Thanh Yên dừng bước, cái đồ biến thái này, thế mà dám nổi lên sắc tâm với cô. Chẳng lẽ cô còn chưa đủ khiến hắn chán ghét? Cảm xúc vừa khôi phục, cô liền nhanh chóng đuổi theo, đi theo hắn tiến vào xe chống đạn.
Sau lên xe, cô đột nhiên phát hiện trong tay mình bị ai đó nhét vào một tờ giấy. Không khỏi đưa mắt nhìn ra bên ngoài, vừa nãy, ai đã đứng ở đó?