Mỗi khi muốn cô ấy, Nam Cung Ngạo đều vô cùng bá đạo, cô sợ bị người bên ngoài nghe thấy tiếng, dù sao quan hệ hiện tại của cô với Nam Cung Ngạo chính là chủ tớ, cô không muốn người khác khinh thường mình.
Nam Cung Ngạo lạnh lùng cười, "Em nói muốn đến Lâm thành để học, tôi cũng đã đồng ý, chẳng lẽ em không định báo đáp tôi sao."
Giọng của hắn lạnh đến thấu xương, lạnh lẽo đến mức khiến thân mình Lương Mộc Tình run lên.
"Nhưng mà, Tiểu Yên cùng mọi người vẫn còn ở đây."
Mạc Thanh Yên là người bạn duy nhất của cô, hơn nữa chính là người đối xử tốt với cô, cho nên cô chỉ hi vọng trước khi chết, có thể gặp được cô ấy, cho dù chỉ trong thời gian ngắn ngủi, cô cũng thỏa mãn lắm rồi.
Nam Cung Ngạo sờ khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của cô, nâng cằm Lương Mộc Tình lên, "Không nghe lời tôi?"
Đôi mắt u ám của hắn lóe lên tia sáng dọa người, Lương Mộc Tình lắc đầu, "Em không dám."