Nghe được giọng nói của Trần Bang Thiển, ánh mắt Lệ Đình Tuyệt khẽ biến. Có thể nghĩ đến mục đích cô ta tìm Tiểu Yên là gì.
"Có người tìm em. "
Anh đưa điện thoại cho cô. Ánh mắt Mạc Thanh Yên khẽ lóe, ai tìm cô mà lại gọi đến cho anh?
"Alo? "
"Con nhóc chết tiệt kia. chị đã đến Lâm thành rồi, mau đến đón chị đi! Điện thoại cũng không mang, chị tìm em thật là vất vả đấy. "
Nghe được giọng nói của Thiển Thiển, Mạc Thanh Yên nở nụ cười. Cô cầm lấy túi xách, nhìn nhìn, quả thật là không thấy điện thoại đâu.
"A, xin lỗi đại tiểu thư,em quên mang điện thoại, bây giờ em sẽ đến đón chị. "
Cô tắt điện thoại, trả lại cho Lệ Đình Tuyệt.
"Phải khiến anh thất vọng rồi, thế giới của hai người không thể tiếp tục nữa. Thiển Thiển đã đến Lâm thành, hiện giờ đang ở sân bay, chúng ta phải đi đón chị ấy. "
Từ nụ cười vui vẻ trên mặt cô có thể thấy được quan hệ của cô và Trần Bang Thiển rất tốt.
"Đi thôi. "