Ông Lệ trở về nhà cũ của Lệ gia, ngay cả khi ngủ đều cần di động mỉm cười. Bà Lệ nhìn thoáng qua trên chiếc điện thoại là một dãy số. Nghi hoặc nói: "Ông kia, ông ngồi nhìn số điện thoại mà cười cái gì hả?"
Nghe được bà Lệ nói vậy, ông liễm đi cảm xúc, mặt có chút ngại ngùng, vậy mà bị con bé đáng yêu kia làm mất uy nghiêm như vậy.
Ông chỉ có thể cất điện thoại, nghĩ đến vừa nãy Angela nói số này, ông nói: "Muốn tìm An An liền gọi số này nha."
Bộ dáng nhỏ nhỏ như vậy, muốn bao nhiêu đáng yêu liền có ngần ấy đáng yêu, thật muốn có một đứa cháu gái nha! Hai đứa trẻ kia ông cũng thích, nhưng muốn sinh ra thông minh như vậy chỉ sợ có chút khó.
Nghĩ đến đây tim có chút không thoải mái, hơi khó chịu.
Bà Lệ càng thêm cảm thấy không thích hợp, nhíu mày, "Ông có phải hay không sắp cắm sừng tôi?"
Đây là trong đầu bà Lệ nhảy ra ý nghĩ đầu tiên, ông có chút không vui.