Nhìn cô bị Trần Thiếu Thiên ôm vào lòng, ông có phần ghen tị. Cuối cùng hắn táo tợn nói :"Lão trần, cũng cho tôi ôm một cái đi."
Trần Thiếu Thiên biết rõ, lệ lão gia tử có nhiều cháu, nhưng cũng chưa sinh cho ông một đứa chắt, vì thế lạnh lùng nói.
"Về nhà ôm cháu của ông đi, hôm nay đừng làm theo tôi."
Lệ lão gia tử tức giận thổi râu trừng mắt nhìn hắn, nếu cháu trai trong nhà không cãi nhau thì hắn đã không có cửa. Nhưng theo tình hình hiện tại thì chuyện đó sẽ còn rất xa.
Chỉ có thể nhìn Trần Thiếu Thiên cùng ba đứa trẻ cười đùa nói chuyện vui vẻ, ăn bánh ngọt còn chẳng cảm thấy được mùi vị, cuối cùng đặt lên bàn, quyết định không ăn nữa.
"Lão thái gia, sao người không ăn nó, người cảm thấy khó chịu sao?"
Người đàn ông đi theo hắn cúi đầu hỏi, hai mắt nhìn chằm chằm cô bé nhỏ trong vòng tay Trần Thiếu Thiên, rất muốn sờ thử vào khuôn mặt cô vì cái gì mà nó lại ửng hồng như vậy?