Dương Quang tà khí cười, nhìn anh trai của mình, có chủ ý nói :
"Có thể, xem thời gian của chú là được, chúng cháu đều OK."
Trận chiến giữa cha và con trai, đừng nhìn bọn họ còn nhỏ tuổi, nhưng mà muốn nói đến đánh nhau, bọn họ cũng không yếu.
Trước kia ở thành phố Tuyên, chú Trần đã bắt đầu huấn luyện bọn họ, cho nên không thể đối đãi bọn họ như những đứa trẻ bình thường.
Mạc Thanh Yên ăn xong, nhìn đồng hồ, hôm nay cô có một cuộc họp, không thể đưa mấy đứa bé đi học, vì thế quay đầu nhìn về phía Lệ Đình Tuyệt.
"Anh đưa bọn nhỏ đi giúp em được không? Em phải đi rồi."
Lệ Đình Tuyệt rất vui vẻ gật gật đầu : "Em đi đi, lái xe cẩn thận một chút."
Mạc Thanh Yên xách túi xách vội vàng đi. Angela uống sữa, xung quanh cái miệng nhỏ nhắn có một vòng sữa, Lệ Đình Tuyệt cầm lấy khăn ăn giúp cô bé lau sạch sẽ.