Mạc Thanh Yên trượt xuống giường, chạy đến bên cửa sổ đã nhìn thấy Lệ Đình Tuyệt đứng dưới lầu, dựa vào cửa xe hút thuốc. Bộ dáng có chút tà khí, rất quyến rũ.
Mạc Thanh Yên mím môi cười, lấy điện thoại ra gọi cho anh.
Lệ Đình Tuyệt bắt máy, đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng nói ngọt ngào động lòng người của cô.
"Lệ Đình Tuyệt, hút ít thuốc thôi. "
Anh ngẩng đầu lên nhìn cô, ánh mắt hai người gặp nhau. Anh bỗng có loại ảo giác,hai người bọn họ giống như Ngưu Lang và Chức Nữ, cách nhau cả dải ngân hà.
"Xuống dưới."
Ánh mắt anh thâm thúy, mang theo một chút chờ đợi. Anh vứt thuốc lá xuống đất, dùng chân dập tắt, sau đó đứng thẳng dậy, tay đút vào túi quần chăm chú nhìn cô.
Bây giờ đã là bảy giờ tối, anh đã chờ cô hai tiếng đồng hồ, kiên nhẫn sắp bị mài hết. Nếu cô không xuống, anh chỉ còn cách đi lên khiêng cô xuống. Ba đứa nhóc kia anh không tâm.