Mạc Thanh Tuyết chưa bao giờ được tổ chức sinh nhật long trọng như này, lúc này cảm thấy bản thân tựa như công chúa, được mọi người ngước nhìn, cô ta càng ngẩng cao đầu .
Mà vẻ mặt Mạc Thanh Yên thản nhiên, dạ tiệc giống như đúc hồi cô mười tám tuổi, long trọng mà lại mộng ảo. Nhưng đây cũng chỉ là hào quang trước cái chết mà thôi mà cô đằng sau sự đẹp đẽ này chứa biết bao hiểm nguy.
Hôm nay bọn họ cũng dùng thủ đoạn tương tự để đối phó cô, muốn cho cô được huy hoàng lúc sau diệt vong, nghĩ đến đây, vẻ mặt cô càng toả ra sự lạnh lùng. Buông Mạc Thanh Tuyết ra, ngay cả giả vờ cô cũng không muốn giả vờ nữa.
Mạc Thanh Tuyết đi về phía người dẫn chương trình, nhận lấy microphone, ăn nói đường hoàng đĩnh đạc, biểu hiện như thục nữ tao nhã.
Cô ta phát biểu xong, coi như dạ tiệc chính thức bắt đầu.
Mạc Thanh Tuyết nhìn thấy Lệ Dạ Kiêu bèn ra hiệu với anh ta, hai người liền ra đại sảnh, đến tận sân cỏ ở bên ngoài.