Tải xuống ứng dụng
8.61% 农门长姐有空间 / Chapter 324: 第三百二十四章 感觉像是做梦似的

Chương 324: 第三百二十四章 感觉像是做梦似的

那边有阿书啊,他最好最好的朋友,他难过的时候能找阿书说说话,阿书也不像老顾家其他表哥表弟那样欺负他笑话他的。

  顾云冬听到他说的话,心酸的很,扶着他肩膀的手不由的微微收紧,感受到掌心下瘦弱又咯人的骨头,又缓缓的松开了。

  “不用你干活,去了大舅舅家,你只要照顾好自己,在忙的时候帮着做点力所能及的事情就可以了。你是我们的家人,不是下人。”

  家人?

  他好像好久都没感受到家人在身边的滋味了。

  眨了眨眼,扁元智有些茫然,又有些不敢置信,感觉像是做梦似的。

  顾云冬摸了摸他的脑袋,“阿书见到你肯定很高兴。”

  她站起来,牵着他的手走向一直站在旁边的杨氏面前。

  “还记得大舅母吗?”

  扁元智抬起头,他对杨氏的印象反倒是有,一个是因为杨氏情况比较特殊,容易被人记住。另一个是因为她是大人,自己去大舅家都要跟长辈问好,说的话比较多。

  刚才进门时他心里害怕,眼睛一直都不敢到处乱看,这会儿才注意到她。

  杨氏也蹲下身,抱着他小小的身子,轻轻的拍了拍他的背,笑着说,“回家,带你回家,不怕,有冬冬在,不怕。”

  “哇……”的一声,扁元智突然大哭出声。

  许是杨氏是长辈,笑容让人安心,怀抱带着温暖,声音也让他惶恐不安的情绪放松下来,当下所有的难受委屈齐齐上涌,忍不住哭得声嘶力竭起来。

  杨氏被吓了一跳,抬眸有些无措的看向顾云冬。

  顾云冬对着她眨了眨眼,杨氏便轻轻的拍着扁元智的后背,“不哭不哭,乖乖,不哭。”

  扁元智真的委屈太久了,他在老顾家被所谓的亲人当牲口一样使唤,如今待在大舅母的怀里,才那么深刻的体会到什么是亲人。

  不是所有的血缘关系,都能称为亲人的。

  他哭得上气不接下气,顾云冬眼看着他都要厥过去了,这才上前将他从杨氏的怀里拉出来,拿着帕子给他擦了擦脸,“不哭了,都过去了。你肚子饿不饿?咱们先吃饭,你吃饱饭,洗个澡再睡一觉,休息好了咱们再说说话,行吗?”

  顾云冬现在的脾气真的好了不少,尤其是面对孩子,特别有耐心。

  嗯,这都是云书云可和杨氏的功劳。

  毕竟这是三个宝宝。

  如今再加一个扁元智,顾云冬突然觉得自己大概有当幼师的潜力。

  她猛地打了个寒颤,起身去打开桌子上的罩子,饭菜早前就准备好了,如今正好温热可以下口。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C324
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập