Tải xuống ứng dụng
18.51% 明天下 / Chapter 172: 第二十五章 可怜的冯英啊……

Chương 172: 第二十五章 可怜的冯英啊……

第二十五章可怜的冯英啊……

  当云昭还沉浸在自己美好未来的幻想的时候,冯英的生活中却没有半点云昭的影子。

  即便是有,也仅仅是一个矮胖的孩子努力装成大人的模样。

  这就很滑稽了。

  当族人们的食物再一次匮乏的时候,她没有想起那个胖子,而是背上背篓,带着不再滚圆的丫鬟上了山。

  在夔州这片地方生活,基本上没有顺利的时候,即便是没有盗贼祸害,贫瘠的土地也无法让全族一百多人获得足够的粮食。

  在这里弄食物,基本上就靠三点:地里种一点,水里捞一点,山上采一点……(这是去奉节采访的时候,当地秘书长总结的)。

  贫瘠的地方连粮食都长不好,自然也就不会有太多的馈赠,其中三峡特产树叶最是有名,这种树叶制作成茶叶之后,最大的特点就是清肠胃,刮油!

  贪吃的丫鬟小楚吐掉塞进嘴里的树叶子,她一点都不想采集这种可以做茶叶的野树叶子了,这东西泡水喝之后,只会更饿。

  “小姐,我们采这些树叶子做什么呢,又卖不出去。”

  对于小楚来说,任何不能吃不能喝的东西都是没用的废物。

  冯英直起腰身,小心的从荆棘上摘下被挂住的衣衫,看看脚下汹涌的长江水道:“放心吧,会有人买的。”

  “老祖宗刚刚打跑了张秉忠,把寨子里的粮食都消耗光了,更没有钱,没法子收我们的货物。

  小姐,我们走一遭关中吧,把这些货物都卖给那个胖子,他那么肥一定会喜欢这些茶叶的。”

  冯英笑道:“我说的就是他!”

  小楚闻言立即欢快起来,抱着冯英的腰将脸贴在小姐的背上蹭啊蹭的,这一刻,她觉得小姐就是人世间最英明的人。

  “可是,我们没有路费!”

  “去飞浪那里拿,我听说他们最近干了几笔大买卖。”

  “好啊,好啊,小姐,这一次你不能心软了,他们是贼寇,我们抢劫他们也算是替天行道。

  再说了,我们准许他们留在这片山谷已经不错了。”

  冯英看看小楚笑着点点头道:“好,这次不心软。”

  有了目标,两人就飞快的采完了这片在冬日里还有新芽抽出来的茶树,然后就去了山崖下面的飞浪寨子。

  飞浪寨子其实就是一窝水贼的家,这些人以前是在三峡上拉纤的苦力,嫌弃拉纤来钱慢,就转变成了水贼。

  依靠自己过硬的水上功夫,专门劫掠落单的船只。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C172
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập