Trong gương xuất hiện một cô gái có khi chất hoàn toàn khác, Cung Ngôn Thanh lấy dụng cụ trang điểm đến, đánh màu mắt và màu son tươi sáng, thậm chí còn mang cả giày cao gót đỏ.
Lúc này cô ta vô cùng xinh đẹp quyến rũ, nhưng trong ánh mắt lại không có sự nồng nhiệt đó.
Sáng sớm ngày thứ hai, khi mọi người trong công ty nhìn thấy Cung Ngôn Thanh thì cảm thấy vô cùng lạ lẫm. Đôi môi đỏ thắm khiến phụ nữ cũng phải liếc nhìn, còn đàn ông thì sững sờ vì quá đẹp. Khi Cung Ngôn Thanh nhìn thấy ánh mắt sáng rực của đồng nghiệp nam trong công ty thì mới biết rằng anh Cả nói quả không sai, đàn ông thật sự thích phụ nữ hấp dẫn hơn.
Bộ Sinh đã đến, Cung Ngôn Thanh đứng dậy bưng cho anh ta tách cà phê, giơ tay gõ cửa: "Tổng giám đốc Bộ."
"Vào đi."
Giày cao gót gõ xuống sàn phát ra âm thanh trong trẻo, cô ta đưa ly cà phê đến trước mặt Bộ Sinh: "Tổng giám đốc Bộ, anh uống cà phê đi."
Bộ Sinh ngẩng đầu nhìn cô ta, sau đó mỉm cười: "Hôm nay cô rất đẹp."