Công tước đại nhân dường như rất quen thuộc chỗ này, anh dẫn cô đi thẳng vào một phòng. Căn phòng không lớn nhưng trang trí rất xa hoa, ngập tràn màu xanh của cây cảnh. Trong phòng chỉ có vị trí cạnh cửa sổ là có thể ngồi. Vừa ngồi xuống ở đó, Cung Ngũ có ảo giác mình đang ngồi trong vườn hoa.
"Anh Phí, tôi cảm thấy nơi này thật tuyệt!"
"Em thích là được."
Anh ấn nút màn hình điện tử đính trên bàn, hỏi cô: "Em muốn ăn món gì?"
Rồi anh chậm rãi ấn vào một nút nào đó, tiếng Anh trên màn hình bỗng đổi thành tiếng Trung.
"Thật thần kỳ!" Cung Ngũ cúi đầu lật sang trang tiếp theo: "Anh Phí muốn ăn gì? Tôi thì món nào cũng được. Tôi không biết món nào ngon cả..."
Công tước đại nhân đột nhiên đưa tay ra, ngón tay thon dài chỉ vào màn hình, khiến cho bóng của ngón tay hiện ra rất rõ ràng, anh nói: "Món này khá ngon, tôi thử qua rồi, em có muốn thử không?"