Chàng trai rất hài lòng với sự "phối hợp" của Hạ Ngôn. Anh ta chậm rãi cất cao giọng để mọi người đều nghe thấy: "Mọi người hãy nhớ lại một chút, khi nãy cú đạp anh bạn Hạ Ngôn này của cô bé có phải rất chuyên nghiệp không?"
Quần chúng vây xem không hẹn mà cùng bị anh ta dắt mũi, đồng loạt gật đầu, ngay cả đám người vũ đoàn Phi Tường cũng có một hai người không nhịn được gật đầu theo.
"Tại sao vậy?" Chàng trai tỏ vẻ dí dỏm chớp mắt, nụ cười dịu dàng giống như có thể chảy nước: "Nếu tôi đoán không nhầm, cô bé này hẳn là người học võ!"
Anh ta nhìn về phía Tống Siêu trưng cầu ý kiến. Tống Siêu dứt khoát gật đầu, khẳng định "suy đoán" của anh ta.
Chàng trai tiếp tục tiến công: "Cô bé này là người học võ, vì thế hệ thần kinh vận động đương nhiên sẽ nhạy bén, phát triển. Cho nên dù chơi máy nhảy lần đầu tiên cũng có thể nâng tỉ lệ phối hợp lên đến hơn 99%. Đây là một kiểu tài năng bẩm sinh, cũng là một loại cần cù khổ luyện."