Không biết có phải Lục Minh cố ý hay không, vị trí bên cạnh Cảnh Y Nhân chính là Tiết Phương Hoa.
Lục Minh vừa nói rằng Cảnh Y Nhân cảm thấy không thoải mái, mọi người liền xúm lại ân cần hỏi thăm cô đã thấy đỡ hơn chưa, ăn cơm xong rồi nghỉ ngơi tiếp.
Chỉ có Tiết Phương Hoa ngồi bên cạnh là mặt mũi tái nhợt sầm sì.
Chỉ có cô ta biết vừa rồi bọn họ đã làm gì.
Lục Minh ngồi cạnh Cảnh Y Nhân, chốc chốc lại gắp thức ăn cho cô.
Cảnh Y Nhân chỉ tay vào con cua phía xa: "Chồng ơi, em muốn ăn cái kia, nhưng mà nó cứng quá."
Cảnh Y Nhân vừa dứt lời, lập tức có người đứng lên gắp một con cua lông còn nóng sốt, cẩn thận tách ra rồi thả lại vào đĩa, xoay bàn để đĩa cua đến trước mặt Cảnh Y Nhân rồi dừng lại.
"Cô Lục, như vậy là ăn được rồi."
Cảnh Y Nhân mỉm cười với người nọ thay lời cảm ơn.
Con cua này đã được tách đôi nhưng vẫn phải tự mình bóc vỏ.