Xà yêu này tuy rằng không tích khẩu đức, nhưng linh thạch cho cô tất cả đều là cực phẩm. Đồ hắn nói là tốt, vậy nhất định tốt!
Yêu Nghiệt nghiền ngẫm nhìn cô một cái, chỉ môi mình, "Ở đây."
Đậu Đậu đen mặt, hôn như chuồn chuồn lướt nước một cái, "Mau đưa tôi!"
Yêu Nghiệt chậm rì rì lấy từ trong ngực ra một lô đỉnh bằng ngọc to như nắm tay, cười như mèo bắt được cá, "Sao? Có phải đồ tốt không?"
"Á! Bạch ngọc đỉnh của tôi!"
Đậu Đậu nhận lấy lô đỉnh đã theo mình thật lâu, cao hứng quay lại, "Anh là Doraemon hả? Sao tôi muốn gì cũng có hết vậy?"
Yêu Nghiệt vui vẻ, "Doraemon sao giống tôi được, tôi không chỉ ăn uống chơi bời cùng em, còn có thể cùng ngủ nữa nha ~"
Nói xong còn nhếch mày vô sỉ, bộ dáng đêm nay ông đây sẽ tắm rửa sạch sẽ gọi em đến.
Đậu Đậu cạn lời, lập tức nói sang chuyện khác, "À, lô đỉnh này anh lấy ra thế nào vậy? Núi Đạo Vương cũng không phải cái chợ, sao có thể tùy ý ra vào?"