Diệp Tinh Trạch vừa nghe thấy thế lập tức túm cổ áo Trường Sinh, "Cậu nói lại lần nữa xem!"
"Thí chủ bớt giận! Là Đậu Đậu không muốn lấy tớ, muốn làm bạn tốt với tớ."
Trường Sinh dưới tình thế cấp bách nói ra câu 'Thí chủ bớt giận', sau đó Diệp Tinh Trạch ngẩn ra, "Cậu vừa gọi tớ là cái gì? Thí chủ?"
Trường Sinh xấu hổ gãi đầu, "Cái đó… tớ nhất thời gấp gáp."
"Gấp gáp? Gấp gáp cậu cũng không thể gọi tớ là thí chủ được! Cậu lại không phải là hòa thượng!"
Cậu phải đi hỏi sư thúc xem là chuyện gì, Trường Sinh khỏi thì khỏi rồi, nhưng hôm khác nghĩ không thông đi tu thì phải làm sao?
"Ừ, tớ nhớ rồi."
"Vậy được, không còn chuyện gì nữa, cậu quay về lớp đi."
"Ừ."
"Này đợi đã, sao Đậu Đậu lại không đi học?"
Trường Sinh thành thực lắc đầu, "Không biết."
"Cậu không biết? Cô ấy ở nhà cậu sao cậu có thể không biết chứ?"
"Nhưng bây giờ cô ấy dọn ra ngoài rồi."
"Dọn đi đâu?"