Mặc dù tôi cũng có nghe được ít nhiều về chuyện thời đó, nhưng bi thảm cỡ nào thì không phải chỉ nghe thôi là hiểu được.
Chú Lê uống một ngụm rượu, sau đó nặng nề hỏi ông chủ homestay: "Từ sau đó, mọi người ở Lê Thụ Câu chưa từng nhìn thấy Mã Diễm Diễm à?"
Ông ta lắc đầu: "Không thấy, lúc đó người trong thôn đều cảm thấy chắc là Mã Diễm Diễm đã đưa thi thể Hoắc Bình đi mai táng rồi tự sát ở đâu đó... Nhưng đến nay vẫn không tìm thấy thi thể của bà ấy nên không thể chứng thực được."
Đêm đó, sau khi về phòng, chú Lê vẫn im lặng không nói gì, tôi hỏi sao thế, chú mới thở dài nói: "Cháu cảm thấy chuyện ông chủ kia kể có bao nhiêu phần thật giả?"
Tôi cười nói: "Cháu biết đâu được! Có điều nghe ông ta kể có mắt có mũi, nếu đúng là bịa ra thì cháu nghĩ ông ta nên đổi sang nghề viết tiểu thuyết trên mạng đi là vừa."