Tư Chính Đình đuổi theo Trang Nại Nại ra ngoài, một trước một sau nhanh chóng rời khỏi hội trường.
Khách sạn tổ chức nằm gần đường vành đai hai của thành phố, vừa ra khỏi cửa là bóng đêm phồn hoa rực rỡ ánh đèn. Sương mù dày đặc làm cho bầu trời không có lấy một ánh sao, chỉ thấy ánh trăng lờ mờ.
Tư Chính Đình nhanh chóng thấy Trang Nại Nại ở phía trước. Lúc này cô đã gỡ bỏ hết sự kiêu ngạo lúc ở tiệc rượu, tuy bóng lưng vẫn thẳng tắp nhưng lại khiến người ta cảm thấy cả người cô dường như đã mất hết sức lực và cảm xúc.
Tư Chính Đình đau lòng đuổi tới, lúc tới sau lưng cô, chuông điện thoại của cô đột nhiên vang lên.
***
Trang Nại Nại từ khách sạn đi ra, khung cảnh lạ lẫm xung quanh làm cô có chút không kịp thích ứng.
Cô cúi đầu lầm lũi bước đi, cảm xúc trong lòng cô lúc này ngổn ngang vô bờ bến. Có trời mới biết cô đã kích động thế nào trong lúc bị mọi người chỉ trỏ bàn tán, anh lại đột nhiên đi tới mời cô khiêu vũ.