Trang Nại Nại: "…"
Cái tên này chỉ quan tâm Walkman của mình thôi!
Nhưng lúc Tư Chính Đình đi xa rồi, cô mới phát hiện một vệt máu tươi dưới đất.
***
Tư Chính Đình cũng nhớ đến đại hội thể dục thể thao lần đó.
Tay anh cũng chỉ xước một chút, nhưng để Mrs Đinh không lo lắng nên vẫn băng bó lại.
Ngày hôm sau, lúc anh đến trường liền cảm nhận được ánh mắt của Trang Nại Nại đang nhìn chằm chằm vào tay anh.
Vất vả lắm mới hết giờ học, Trang Nại Nại áy náy chạy đến, cũng chẳng quan tâm việc nam nữ khác nhau, cầm lấy tay anh nhìn kĩ toàn bộ một lượt.
Dáng vẻ nghiêm túc đó lại khiến Tư Chính Đình tưởng rằng cô có kiến thức về lĩnh vực này thật, không ngờ cô xem xong lại vô cùng lo lắng mà nhìn anh hỏi: "Sao rồi? Xương cốt không sao chứ?"
Tư Chính Đình: "…"
Tư Chính Đình rất ít khi bị thương, nhất là tay, lại càng được bảo vệ rất kĩ.