Cả một đêm, nhà họ Tần gia bởi vì chuyện của cậu hai nhà họ Tần và Mạnh Như Nhã mà ầm ĩ gà chó không yên.
Tần Mạn lại càng tức giận đến cả đêm không ngủ, ngày thứ hai xin nghỉ nửa ngày trực tiếp đến tổng bộ tập đoàn nhà họ Phó.
Phó Hàn Tranh và Phó Thời Khâm mở xong hội nghị, từ phòng họp đi ra thì Từ Khiêm liền nói.
"Sếp, cô Tần Mạn tới."
Phó Hàn Tranh còn chưa phản ứng gì, Phó Thời Khâm đã thầm nói.
"Gần đây cô ta rảnh rỗi như vậy sao, giờ làm việc đến chỗ chúng ta?"
Vì tò mò, anh ta bèn đi theo đến phòng làm việc của anh trai.
"Bộ ngoại giao của các người rảnh rỗi như vậy sao, giờ làm việc còn có thể chạy tới đây thông cửa?"
Tần Mạn lười nói nhảm với hai người, trực tiếp nói với Phó Hàn Tranh.
"Có chút việc, muốn nhờ các người giúp một chút."
Phó Hàn Tranh thản nhiên quét mắt qua, "Việc công hay là việc tư?"
"Việc tư." Tần Mạn nói.
Phó Hàn Tranh từ chối ngay tức thì, "Cái này thì không giúp được."