Phó Hàn Tranh không kịp để cô thay quần áo, anh vội vàng khoác một chiếc áo lông dày cho cô, đưa cô ra cửa.
Vừa đi xuống lầu, vừa gọi điện thoại cho Hà Trì, nói rõ tình hình hiện tại.
Sau đó chính mình đỡ cô lên xe, thắt dây an toàn, nhanh chóng đưa cô đến bệnh viện.
"Chẳng lẽ hôm nay ăn phải thứ gì cần kiêng ư?" Phó Hàn Tranh vừa lái xe vừa lo lắng hỏi.
"Không đâu, đều là những món mà bác sĩ dinh dưỡng nói."
Cố Vi Vi nhẹ nhàng vỗ về bụng, trong lòng còn sốt ruột hơn cả anh.
Hai ngày nay cô đều ăn ở nhà, ăn uống đều rất cẩn thận, không có khả năng xảy ra vấn đề gì.
Thế nhưng vì sao vô duyên vô cớ lại đau bụng.
May mắn, nửa đêm, trên đường không có xe cộ, cho nên bọn họ nhanh chóng đến được bệnh viện.
Hà Trì vẫn luôn đứng chờ ở bãi đỗ xe của bệnh viện, khi xe bọn họ đến thì lập tức chạy qua.
Đồng thời còn mở cửa, đỡ Cố Vi Vi xuống xe.
"Tôi đã để bác sĩ Lưu chờ, cô bắt đầu đau từ khi nào?"