Ở đầu dây bên kia, Phó Thời Dịch vừa nghe thấy giọng Phó Hàn Tranh truyền tới, liền lập tức cúp máy.
Cố Vi Vi uống một ngụm nước, đánh bạo không sợ chết mà gật đầu.
"Đúng vậy, là lời thật lòng."
Phó Thời Khâm vừa mới đi ra khỏi phòng làm việc đúng lúc nghe thấy Cố Vi Vi nói vậy, suýt nữa thì phát khóc.
Hôm qua Cố Vi Vi đòi chia tay Phó Hàn Tranh, hại buổi họp hôm nay bọn họ bị ngược cả một ngày.
Hắn còn tưởng rằng về tới nhà, cô sẽ giải thích rõ ràng với anh trai hắn, ngày mai hắn có thể sống dễ chịu hơn một chút.
Kết quả, cô lại thật sự muốn chia tay anh trai hắn.
Phó Hàn Tranh nghe vậy, con ngươi màu đen tối sầm xuống, biểu cảm trên mặt không thay đổi.
"Nếu em không hài lòng với loại quan hệ hiện tại của chúng ta, vậy thì đổi sang loại khác đi."
Cố Vi Vi thoáng có dự cảm chẳng lành, "…Đổi loại quan hệ khác sao?"
"Quan hệ tình nhân." Phó Hàn Tranh nói tiếp.