"Tiền bối!"
Tiếng khóc thê lương vang lên trong Bồng Lai Tiên Cảnh, âm thanh đau buồn, khiến cho người nghe không kìm lòng mà rơi lệ.
Nhìn theo tiếng khóc, lại là một nam một nữ quỳ rạp dưới một ngọn núi, đang gào thét khóc lớn.
Sau lưng bọn họ, còn có mười người trẻ tuổi quỳ xuống đất, sắc mặt từng người dữ tợn, nắm chặt bàn tay, sự phẫn nộ cùng không cam lòng lóe lên trong mắt bọn họ.
"Tiểu Nhị, tiểu Tam, chết oan uổng quá!"
"Tuy hai người bọn họ ham chơi, nhưng không dám đi quá giới hạn, không ngờ…không ngờ bị người rút gân lột da, làm món ăn trong bụng!"
"Vợ chồng chúng ta không có cầu mong gì, chỉ cần tiền bối thả gia đình chúng ta ra ngoài, liều với những tên ác nhân kia!"
Người nữ khóc một cách thê lương, than thở khóc lóc.
Người nam không có lên tiếng, nhưng cũng rủ đầu xuống, cơ thể run rẩy, hiển nhiên đã quá tức giận.
Chẳng biết từ lúc nào, đã có không ít người tụ tập lại nơi này, trong đó còn có mấy vị Nguyên Thần.