"Đa tạ!"
Tiểu Thiên La Tống Lăng Phong vừa trở tay đẩy một cái, đối thủ đã bay ngược lại mấy trước.
"Thiên La Chỉ quả nhiên bất phàm, tại hạ bội phục!"
Đối thủ của hắn tuổi không lớn, cố gắng ổn định lại cơ thể, chắp tay nhận thua.
Nhưng hiển nhiên trong lòng hắn vẫn không phục, mà lời nói của hắn, ý là ngươi chỉ dựa vào công pháp cao minh mới thắng được ta mà thôi.
Tống Lăng Phong nhẹ nhàng cười, cũng lơ đễnh không chú ý, chắp tay nhìn về phía đám người:
"Chư vị, còn có ai lên không, không nhất định phải thắng ta và Tôn hộ pháp, chỉ cần được chúng ta chấp nhận, liền có thể đi vào."
La Nghị huých cùi trỏ vào người Cát Tân, nhỏ giọng nói: "Cát huynh đệ, ngươi lên thử một chút?"
Mà lúc này, hai người đã vượt qua cửa thứ nhất, tiến vào ngoại viện.
Cát Tân ngưng trọng nhìn Tống Lăng Phong, nghe vậy yên lặng lắc đầu: "Đợi thêm xíu nữa, người vừa rồi, không có đào ra sâu cạn của Tiểu Thiên La nên ta còn chưa nắm chắc."