"À, cái này thì đúng là tôi sai thật, nhưng cũng không sao cả. Thật ra, đây cũng là lần đầu tiên tôi làm phẫu thuật kiểu này, cho nên có tính toán sai sót cũng là chuyện rất bình thường." Trần Liệt nói một cách trâng tráo rồi bước sang bên cạnh một bước nhường đường cho anh, "Anh vào đi, bác Tống đang ở bên trong đợi anh đấy!" Bộ dạng giống như đang tránh né liên đới vậy.
Hoắc Thiệu Hằng đút hai tay trong túi quần, yên lặng đứng ở trước cửa phòng phẫu thuật B hồi lâu.
Trần Liệt liếc mắt ra hiệu cho Cố Niệm Chi một cái, hai người cùng gật đầu rồi lén lén lút lút rời khỏi khu vực của phòng phẫu thuật A và B, chạy ra ngoài cửa phòng rồi đóng chặt cửa chính lại.
"… Như thế này được rồi chứ?" Cố Niệm Chi dáo dác nhìn xung quanh như có điều khuất tất, "Sẽ không bị người khác nhìn thấy đâu nhỉ?"