Lời thì thầm của linh hồn này vừa dịu dàng vừa thâm tình, nhưng không hề có vẻ hoang mang và thắc mắc như mặt chữ thể hiện. Dường như không phải Dạ Tiên Vương đang hoang mang không biết vì sao thê tử Tử Nguyệt lại làm thế với mình, mà chỉ tiếc nuối vì tình cảm đã kết thúc sau chuyện này. Lời thì thầm này giống như có thể biến thành một bàn tay vô hình nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của thê tử.
Dường như ngay cả khi hắn ta phải chịu sự tổn thương mà người thường không thể tưởng tượng nổi thì hắn vẫn nhớ nhung và quyến luyến thê tử...
Vương Bảo Nhạc không hiểu Dạ Tiên Vương, nhưng hắn nhớ mang máng khi còn niên thiếu mình đã từng nhìn thấy một câu: Yêu đến sâu đậm là gì?
Có rất nhiều câu trả lời, có lẽ là nhung nhớ, có lẽ là trách nhiệm, có lẽ là đau đớn, cũng có thể là đánh mất linh hồn.