Vương Bảo Nhạc trợn to mắt, mặc cho máu tươi không ngừng chảy ra từ khóe miệng, khí thế của hắn chẳng những không yếu đi mà còn tăng lên theo những lời được nói ra.
"Cái trò lịch luyện chết tiệt này chẳng vui chút nào. Trước đây ở rừng Mịch La, Tinh Xỉ thú là tọa kỵ của ông đây, ta muốn cái gì có cái đấy. Nếu không phải sư huynh muốn ta đến đây lịch luyện một phen thì ta căn bản chẳng thèm tới đây làm gì!"
Nói tới đây, Vương Bảo Nhạc ngồi dậy, lấy hai viên thú hạch của Tinh Xỉ thú từ trong túi trữ vật ở trên người ra. Một viên đặt bên miệng để hấp thu chữa thương, còn một viên dùng để bôi lên vết thương.
Mặc dù lúc trước Vương Bảo Nhạc đã đưa vòng tay trữ vật của mình cho phân thân, nhưng do đã rút ra được bài học từ việc không đủ túi trữ vật, cho nên phần lớn các loại Pháp Binh gì gì đó cùng một số báu vật khác cất ở bên trong đã được hắn chia ra và để trong rất nhiều túi trữ vật mang theo bên mình.