Nói xong, Hạ Kỳ cũng mặc kệ sắc mặt đã trở nên khó coi của ông Đường mà cúi đầu đi tới nhìn lòng bàn tay vừa tát đến đỏ lên của Tiểu Miêu Miêu.
"Không phải lần trước đã nói với em rồi hay sao? Sau này nếu có việc cần đánh người kiểu này thì em cứ nói thẳng với anh, anh sẽ đánh hộ em."
Hạ Kỳ nghiêm nghị trừng mắt với Tiểu Miêu Miêu nhưng miệng lại thành thực khẽ thổi lòng bàn tay cho cô: "Có phải là đau lắm không? Lát nữa lên xe anh sẽ lấy khăn bông ấm chườm cho em."
Làn gió nhè nhẹ thổi qua lòng tay khiến cô thấy hơi nhột.
Tiểu Miêu Miêu rụt tay lại nhưng lại bị Hạ Kỳ mạnh mẽ tóm về. Cô híp mắt cười xán lạn với Hạ Kỳ: "Không đau đâu, em không yếu đuối như vậy đâu."
Huống hồ, tát Đường Tông Thần một cái khiến cô rất hả giận.
"Ở trước mặt Thất cách cách, anh cho phép em được yếu đuối."
Sự ngọt ngào của hai người làm người khác không chịu nổi, cũng chọc giận ông Đường.